Trưa nay mình có một giấc mơ vô cùng khủng khiếp
What a freaking horrible nightmare
Thứ Năm, 20 tháng 9, 2012
Thứ Tư, 19 tháng 9, 2012
I'm coming home coming home
Sắp về nhà rồi phấn khích không học được mà cũng không ngủ được luôn :((
I'm coming home, coming home. Tell the world I'm coming homeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee
Thứ Hai, 17 tháng 9, 2012
(78)
Đăng bài xong nhìn đồng hồ rồi tự nhiên thấy tủi thân quá, huhuhuhu. Biết tủi thân vụ gì không? Tủi thân là không có ai đó thấy mình còn thức đến giờ này mà nhắc mình, em ơi đi ngủ đi muộn rồi :((((( Chắc chắn là mình không hét lên là "kệ con/em điiiiiiii" như với mẹ mình với cả anh mình đâu. Mình sẽ đi ngủ ngay lập tức như con cún con. Mình thề :((((((((
Quick update
1. Mức độ lười học tỉ lệ thuận với thời gian học và tăng theo cấp số nhân.
2. Mọi chuyện có vẻ như đang dần ổn hơn. Hôm qua mình viết hẳn một bức thư dài 2 tờ A4 đẫm nước mắt cho anh mình, định là sẽ đưa cho anh hôm mình về (cũng chả phải là đưa, tính bỏ tủ lạnh xong mình về rồi anh mình mở ra thấy rồi đọc ấy =.=) Nói chung lúc viết rất quyết tâm là phải đưa. Vậy mà đến hôm nay mọi quyết tâm bay đi đâu hết, chắc là khỏi luôn quá T.T. Dù sao cũng hy vọng là thời gian này sẽ qua mau, để sau này có thể nhắc lại nó như một kỉ niệm và kinh nghiệm phải có trong cuộc đời.
3. Gần đây mình thấy mông lung với nhiều thứ, mình thấy nghi ngờ bản thân nhiều lắm, kiểu mất lòng tin, nhiệt huyết với cuộc sống các thứ. Không tốt chút nào đúng không? Mình phải mạnh mẽ lên, mình tuyệt vời nhất quả đất, không phải lăn tăn những chuyện vớ vẩn, biết chưa?
4. Thật sự là giờ mới để ý, lâu nay mình nhìn trai cứ như nhìn ruồi muỗi (no offend). Điển hình là nghe trai 28 tuổi cũng kiểu vui tính thông minh nói chuyện mà mình cứ thấy nhạt nhẽo kinh lên được, chắc bị chai sạn với cả vô cảm level bá đạo rồi ấy, aizzaaa. Kiểu suốt ngày, sáng nghe thì tình ca mấy tỷ năm về trước, chiều xem phim toàn mấy anh đẹp trai hollywood sống chết vì người yêu, xong tối đọc tiểu thuyết thì mình còn yêu được ai trong cái cái cuộc đời thực tế đến kinh hoàng này nữa. Bi kịch thật chứ.
2. Mọi chuyện có vẻ như đang dần ổn hơn. Hôm qua mình viết hẳn một bức thư dài 2 tờ A4 đẫm nước mắt cho anh mình, định là sẽ đưa cho anh hôm mình về (cũng chả phải là đưa, tính bỏ tủ lạnh xong mình về rồi anh mình mở ra thấy rồi đọc ấy =.=) Nói chung lúc viết rất quyết tâm là phải đưa. Vậy mà đến hôm nay mọi quyết tâm bay đi đâu hết, chắc là khỏi luôn quá T.T. Dù sao cũng hy vọng là thời gian này sẽ qua mau, để sau này có thể nhắc lại nó như một kỉ niệm và kinh nghiệm phải có trong cuộc đời.
3. Gần đây mình thấy mông lung với nhiều thứ, mình thấy nghi ngờ bản thân nhiều lắm, kiểu mất lòng tin, nhiệt huyết với cuộc sống các thứ. Không tốt chút nào đúng không? Mình phải mạnh mẽ lên, mình tuyệt vời nhất quả đất, không phải lăn tăn những chuyện vớ vẩn, biết chưa?
4. Thật sự là giờ mới để ý, lâu nay mình nhìn trai cứ như nhìn ruồi muỗi (no offend). Điển hình là nghe trai 28 tuổi cũng kiểu vui tính thông minh nói chuyện mà mình cứ thấy nhạt nhẽo kinh lên được, chắc bị chai sạn với cả vô cảm level bá đạo rồi ấy, aizzaaa. Kiểu suốt ngày, sáng nghe thì tình ca mấy tỷ năm về trước, chiều xem phim toàn mấy anh đẹp trai hollywood sống chết vì người yêu, xong tối đọc tiểu thuyết thì mình còn yêu được ai trong cái cái cuộc đời thực tế đến kinh hoàng này nữa. Bi kịch thật chứ.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)