Chủ Nhật, 19 tháng 3, 2017

.

Thật sự cũng chẳng có gì là quá bất ngờ nữa, có chăng là bất ngờ khi thấy bản thân có thể bình thản đến mức này mà thôi.

Mình thật sự không muốn tiếp tục sống cái cảnh như thế này thêm một giây một phút nào nữa, ko  muốn nghe thêm những lời dối trá mà vẫn phải nhắm mắt cho qua nữa, mình thấy thật sự mệt mỏi và kiệt sức quá rồi.

Tại sao mày hèn nhát thế hả Linh? Sao mày ko dám đấu tranh cho sự thật, sao mày cứ mãi dung túng cho những cái xấu, những sự dối trá? Mày sợ điều gì, mày sợ ng đó khó xử? Sợ ng đó tổn thương? Vậy còn mày thì sao? Vậy còn hạnh phúc của mày thì sao? Nỗi đau sự khổ tâm của mày có bao giờ được con người đó nghĩ đến ko? Sự hy sinh của mày có bao h giờ được con người ích kỉ đó ghi nhận ko? Một khi đã là ng ích kỉ thì sao nhìn ra đc cái tâm của ng khác? Sao mày cứ cố chấp ngu muội thế để làm gì?

1 nhận xét:

July nói...

So glad I got out of this mess. Back to being awesome :))))

Đăng nhận xét